Các đối tượng không nên dùng chất trám răng chứa thủy ngân

Chất trám răng chứa thủy ngân hay amalgam là chất liệu trám răng bền chắc, đã được sử dụng trong hơn 150 năm, nhưng có thể không an toàn với một số nhóm người nhất định.

Mới đây, FDA đã chỉ ra những đối tượng có nguy cơ cao gặp rủi ro khi dùng loại vật liệu trám răng này…

Nguy cơ tiềm ẩn…

Amalgam có chứa một hỗn hợp gồm thủy ngân và các kim loại như bạc, đồng và thiếc, được sử dụng để phục hồi cấu trúc và bề mặt bị mất của răng bị sâu. Nó có thể giải phóng một lượng nhỏ thủy ngân ở dạng hơi (khí), tùy thuộc vào số lượng và t.uổi của vật liệu trám răng hiện có cũng như một số thói quen ăn uống và nhai của người sử dụng. Hơi thủy ngân chủ yếu được cơ thể hấp thụ qua đường hô hấp đến phổi. Hít phải hơi thủy ngân có thể có hại, đặc biệt là ở liều lượng cao hơn liều lượng thường thấy khi sử dụng hỗn hợp trám răng nha khoa.

Thủy ngân có thể gây độc thần kinh khi tiếp xúc lâu dài với liều lượng cao. Tuy nhiên, với nồng độ hơi thủy ngân thoát ra từ vật liệu trám răng thấp hơn so với nồng độ thường liên quan đến các dấu hiệu độc tính trên lâm sàng. Hiện chưa có bằng chứng cho thấy việc tiếp xúc với thủy ngân từ hỗn hợp nha khoa dẫn đến những tác động xấu đến sức khỏe nói chung, bao gồm những dấu hiệu và triệu chứng của nhiễm độc thần kinh cũng như một số bệnh thoái hóa thần kinh như bệnh đa xơ cứng, Alzheimer hay bệnh Parkinson.

Chất trám răng chứa thủy ngân ảnh hưởng đến sức khỏe một số người.

Những đối tượng nào không nên dùng?

Mặc dù các bằng chứng hiện có không cho thấy việc tiếp xúc với thủy ngân từ vật liệu trám răng dẫn đến các ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, nhưng theo khuyến cáo mới đây của FDA, chất trám răng amalgam có thể gây rủi ro tiềm ẩn đối với một số người có nguy cơ cao.

Theo đó, phụ nữ đang có kế hoạch mang thai; phụ nữ có thai; phụ nữ cho con bú và trẻ sơ sinh; t.rẻ e.m, đặc biệt là t.rẻ e.m dưới 6 t.uổi; những người mắc bệnh thần kinh từ trước như bệnh đa xơ cứng, bệnh Alzheimer hoặc bệnh Parkinson; người bị suy giảm chức năng thận và những người có mức độ nhạy cảm cao (dị ứng) với thủy ngân hoặc các thành phần khác của vật liệu trám răng nha khoa… không nên dùng vì tác động có hại cho sức khỏe của hơi thủy ngân thoát ra từ vật liệu trám răng.

Trong hơn 20 năm, FDA đã xem xét các tài liệu khoa học, báo cáo giám sát và tổ chức các cuộc thảo luận công khai về ảnh hưởng sức khỏe cộng đồng của vật liệu trám răng và hơi thủy ngân liên quan đến vật liệu này, thấy rằng, hỗn hợp này sẽ giải phóng một lượng nhỏ hơi thủy ngân theo thời gian.

Mặc dù lượng hơi thủy ngân hít phải ở mức độ thấp thường không gây hại cho hầu hết mọi người, nhưng những người có nguy cơ cao này có thể tăng nguy cơ gặp bất lợi cho sức khỏe. Lượng hơi thoát ra ngoài bao nhiêu còn phụ thuộc vào độ t.uổi của miếng trám cũng như thói quen của người đó như nghiến răng.

Sự giải phóng hơi thủy ngân liên quan đến hỗn hợp trám răng nha khoa có thể cao nhất trong quá trình đặt hoặc loại bỏ miếng trám. FDA không khuyến nghị bất kỳ ai loại bỏ hoặc thay thế vật liệu trám amalgam hiện tại trong tình trạng tốt trừ khi được coi là cần thiết về mặt y tế vì việc loại bỏ vật liệu trám amalgam nguyên vẹn có thể gây ra sự gia tăng tạm thời việc tiếp xúc với hơi thủy ngân và làm mất cấu trúc răng khỏe mạnh, có khả năng dẫn đến nhiều rủi ro hơn lợi ích.

Lưu ý đối với người dùng

Nếu bạn là một cá nhân thuộc một trong những nhóm nguy cơ này, FDA khuyến nghị sử dụng các vật liệu thay thế, không chứa thủy ngân như nhựa composite hoặc xi măng ionomer thủy tinh khi có thể và thích hợp.

Cần biết rằng độ bền của bất kỳ ca phục hình (trám) răng nào còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố bên cạnh chất liệu trám răng. Để giúp răng và miếng trám được bền lâu nhất có thể, bạn nên duy trì chế độ ăn uống lành mạnh, vệ sinh răng miệng đúng cách và khám răng định kỳ.

Bạn nên thảo luận về các lựa chọn điều trị, bao gồm cả những lợi ích và rủi ro liên quan của việc sử dụng vật liệu trám amalgam hoặc vật liệu trám răng không chứa thủy ngân thay thế với nha sĩ của bạn.

4 vấn đề sức khỏe có thể được cải thiện bằng bài tập với tạ

Khi mắc một số bệnh ảnh hưởng đến vận động, người bệnh có xu hướng dành nhiều thời gian hơn để nghỉ ngơi thay vì tập luyện. Thế nhưng, các nghiên cứu khoa học phát hiện tập luyện sức mạnh lại giúp cải thiện tình trạng của họ.

Tập các bài rèn luyện sức mạnh cơ bắp với tạ có thể giúp cải thiện triệu chứng của đau lưng hoặc Parkinson – ẢNH MINH HỌA: SHUTTERSTOCK

Tập các bài rèn luyện sức mạnh cơ bắp với tạ có thể giúp cải thiện triệu chứng của một số bệnh sau:

1. Giảm mệt mỏi trong đa xơ cứng

Đa xơ cứng là một dạng rối loạn chức năng thần kinh ở não và tủy sống. Khi có dấu hiệu đa xơ cứng, khoảng 80% bệnh nhân sẽ cảm thấy mệt mỏi, khó kiểm soát bàng quang, khó giữ thăng bằng cơ thể và ngứa ran tay chân, theo The Healthy.

Một nghiên cứu trên chuyên san Multiple Sclerosis Journal đã yêu cầu các bệnh nhân đa xơ cứng tập các bài sức mạnh như nâng tạ trong 6 tháng. Kết quả cho thấy não bộ họ đã có những thay đổi tích cực, giúp ngăn bệnh tiến triển.

2. Giảm khó chịu với đau thắt lưng

Đau ở vùng thắt lưng xảy ra khá phổ biến. Một số thông kê ở Mỹ cho thấy có khoảng 80% người được hỏi từng bị đau thắt lưng ở một thời điểm nào đó trong đời. Nhưng thay vì nằm nghỉ, người mắc nên vận động phù hợp.

Nghiên cứu công bố trên chuyên san BMJ Open Sport & Exercise Medicine đã yêu cầu những người bị đau thắt lưng tham gia 3 buổi tập giảm cân/tuần. Sau 16 tuần tập luyện, nhiều người đã cảm thấy cơn đau lưng thuyên giảm và có thể vận động tốt hơn.

Ngoài ra, các nhà nghiên cứu cũng lưu ý việc mọi người tránh vận động khi bị đau lưng sẽ khiến vùng lưng dễ bị cứng và kém linh hoạt. Hệ quả là khiến cơn đau lưng thêm nặng.

3. Cải thiện khả năng vận động ở Parkinson

Parkinson là bệnh rối loạn thần kinh vận động, khiến khả năng vận động của người bệnh ngày càng suy giảm, làm tay chân run và yếu. Một số triệu chứng sớm thường gặp của Parkinson là suy giảm khứu giác và trầm cảm.

Một phân tích thực hiện năm 2017 ở Ý đã phân tích dữ liệu của 13 thử nghiệm khoa học. Các thử nghiệm này xem xét tác động của tập luyện sức mạnh với bệnh Parkinson. Kết quả cho thấy tập luyện sức mạnh có thể giúp cải thiện chất lượng sống của bệnh nhân.

4. Cải thiện sức khỏe người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính

Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD) làm người bệnh khó thở. Đây là tình trạng không thể chữa trị. Vì phổi tắc nghẽn mạn tính gây khó thở nên người mắc thường hạn chế vận động và tránh tập luyện thể thao.

Nhưng trên thực tế, tập luyện thể thao phù hợp có thể là tất cả những gì họ cần. Các nhà khoa học phát hiện yếu cơ xuất hiện rất phổ biến ở bệnh nhân mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính, làm giảm chất lượng cuộc sống.

Một nghiên cứu ở Mỹ phát hiện người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính có thể cải thiện sức mạnh cơ bắp bằng cách tập luyện.

Theo đó, những người tập các bài sức mạnh kết hợp với sức bền 30 phút/buổi, 3 buổi/tuần giúp cải thiện sức mạnh cơ bắp nhiều hơn so với người chỉ tập sức bền như chạy bộ, theo The Healthy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *