Trải nghiệm kinh hoàng của bà mẹ khi đang sinh mổ mà thuốc gây tê tủy sống không có tác dụng

Lúc nhận thức được chuyện gì đang xảy ra thì cô đã đau đến mức không thể hét lên được. Cô cảm thấy dường như các bác sĩ đã “xé toạc bụng ra”.

Sau 2 ngày chuyển dạ, bà mẹ Jodie Marsden (27 t.uổi) đến từ Wakefield, West Yorkshire (Anh), đã được đưa đi sinh mổ khẩn cấp vào ngày 13/09 vừa qua vì nhịp tim của cô đã bắt đầu giảm theo từng cơn co thắt.

Trước khi mổ, các bác sĩ tại Bệnh viện Pinderfields, ở Wakefield, đã tiến hành gây tê tủy sống để Jodie giảm bớt đau đớn khó chịu trong quá trình phẫu thuật bắt con. Ban đầu, cô cảm thấy thuốc có tác dụng, nhưng rồi nó mất dần hiệu quả. Và lúc Jodie nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, thì cô đã đau đến mức không thể hét lên được, cô cảm thấy dường như các bác sĩ đã “xé toạc bụng ra”. Mặc dù vậy, cô cũng đã hạ sinh thành công cậu bé Arthur George Marsden khỏe mạnh, nặng 3,1 kg.

Cậu bé Arthur George Marsden chào đời khỏe mạnh với cân nặng 3,1 kg.

Jodie nói: “Đó là một trải nghiệm rất đáng sợ và tôi bị tổn thương cả tinh thần lẫn thể xác. Tôi sẽ không bao giờ sinh con nữa, chắc chắn là như vậy. Thật đau đớn. Tôi có cảm giác giống như các bác sĩ đang tung hứng trong bụng tôi. Một người ép bụng tôi xuống, còn một người thì xé toạc bụng tôi khi họ kéo Arthur ra. Tôi đau đớn tột cùng. Tôi nhớ mình đã hét lên thật to, nhưng chồng tôi bảo lúc đó nó chỉ phát ra như những tiếng thì thầm. May mắn là các bác sĩ đã nhận ra sự bất ổn của tôi”.

Sau khi theo dõi suốt 16 giờ, cuối cùng Jodie cũng được bế con của mình.

Được biết, Jodie và chồng cô, Matt, đã từng có một lần đầu mang thai sau đám cưới vào tháng 9 năm ngoái, nhưng tiếc là cô đã bị sảy thai ở tuần thứ 7. Sau lễ giáng sinh, vợ chồng cô lại được đón tin vui lần nữa và Jodie có một thai kỳ khỏe mạnh. Tuy nhiên, trong 6 tuần cuối cùng trước ngày dự sinh, Jodie lại bị cao huyết áp. Và cô buộc phải gây tê tủy sống để mổ khẩn cấp khi huyết áp của Arthur cũng xuống thấp đến mức nguy hiểm trong quá trình chuyển dạ.

Mặc dù các bác sĩ đã kiểm tra nhiều lần để đảm bảo rằng thuốc tê có tác dụng trước khi làm thủ thuật, nhưng nó lại ngưng hoạt động trong khi ca mổ đang diễn ra. Khi nhận ra Jodie đang phải chịu đau đớn tột độ, các bác sĩ vội vã cho cô uống thêm thuốc giảm đau nhưng cô cảm thấy dường như chúng cũng không có tác dụng.

Sau phẫu thuật, huyết áp của cô lại đột ngột tăng cao một cách nguy hiểm đồng thời cô mất gần 1,2 lít m.áu. Không còn cách nào khác, các bác sĩ phải tiến hành gây mê toàn thân cho Jodie để cô không bị đột quỵ hoặc lên cơn đau tim.

Sau ca sinh mổ kinh hoàng, Jodie quyết định không sinh thêm con nữa dù cô rất yêu em bé và rất thích công việc làm mẹ.

Jodie chụp hình cùng chồng và con trai. Cô yêu Arthur và cô đang tận hưởng cuộc sống làm mẹ.

Cô nhớ lại: “Khi các bác sĩ kéo Arthur ra, tất cả những gì tôi nhớ là tôi đã nghe thấy tiếng khóc của con nhưng nó lại đột nhiên dừng lại. Tôi không nhìn thấy con nên tôi quay sang hỏi Matt liên tục: “Con đâu?”. Rồi tôi cảm thấy cơ thể mình bay lơ lửng, tôi nghe thấy mọi người nói chuyện nhưng tôi nhìn mọi thứ như từ trên cao nhìn xuống”.

“Tôi nghe các bác sĩ nói rằng họ cần kiểm soát lượng m.áu c.hảy, rồi bác sĩ gây mê nói sẽ đưa tôi vào giấc ngủ. Họ đưa Matt và Arthur ra ngoài, còn tôi phải ở trong phòng mổ thêm 1 tiếng rưỡi nữa mà không được bế con. Trước khi mổ, các bác sĩ đã nói rằng gây mê là biện pháp cuối cùng trong ca sinh mổ. Vì các bà mẹ nên da kề da với em bé ngay lập tức là tốt nhất. Nhưng tiếc là thuốc tê không có tác dụng với tôi nên họ phải làm điều đó”.

Sau khi nằm trong phòng theo dõi suốt 16 giờ sau khi sinh con, cuối cùng, Jodie đã được bế con trai vào ngày hôm sau và hiện cô đang tiếp tục hồi phục tại nhà. Mặc dù rất yêu em bé và rất thích làm mẹ, nhưng Jodie cho biết cô không có kế hoạch sinh thêm con sau lần trải nghiệm “ác mộng” vừa qua.

Jodie cho biết: “Mọi chuyện giống như là một cơn ác mộng và tôi không muốn trải qua nó một lần nữa. Tôi yêu Arthur và tôi đang tận hưởng việc trở thành một bà mẹ, nhưng tôi chắc chắn sẽ không sinh thêm con”.

Nguồn: Dailymail/Helino

Tâm sự của bác sĩ sản khoa

Không điều gì có thể diễn tả hết niềm hạnh phúc của người phụ nữ khi đứa con mình mang nặng suốt 9 tháng 10 ngày chào đời.

Ê-kíp bác sĩ sản khoa của Bệnh viện đa khoa khu vực Long Khánh mổ sinh cho một sản phụ. Ảnh: H. Dung

Tuy nhiên, các bà mẹ lại không phải là người đầu tiên được chạm tay vào những sinh linh bé nhỏ ấy. Diễm phúc đó thuộc về các bác sĩ sản khoa.

* Ranh giới mong manh

Cách đây ít lâu, khi tiếp nhận một sản phụ mang thai ở tuần thứ 39, có t.iền sử mổ u xơ tử cung bỗng đột ngột lên cơn đau bụng dữ dội vào nửa đêm, bác sĩ Nguyễn Đức Toản (Khoa Sản Bệnh viện đa khoa khu vực Long Khánh) cùng ê-kíp trực đã dốc toàn lực để cứu sống 2 mẹ con sản phụ.

Bác sĩ Nguyễn Đức Toản, Bệnh viện đa khoa khu vực Long Khánh tâm sự: “Trong sản khoa, có nhiều chuyện xảy đến rất bất ngờ và không ai có thể lường trước được. Có những khoảng thời gian tôi khóc vì không thể cứu được một sản phụ bị thuyên tắc ối. Hay khi cứu thành công được sản phụ sinh non mới 6 tháng t.uổi thai nhưng sau khi chuyển lên bệnh viện tuyến trên được 2 tuần thì em bé mất…”.

Nhớ lại khoảnh khắc sinh tử ấy, bác sĩ Toản kể: “Qua siêu âm, chúng tôi thấy tim thai rất yếu, nếu không mổ nhanh em bé sẽ bị c.hết ngạt trong bụng mẹ. Thế là mặc dù chưa làm thủ tục giấy tờ gì, chúng tôi quyết định mổ bắt em bé ngay”.

Sau khi mổ bắt em bé ra ngoài, bác sĩ sản khoa đã nhanh chóng chuyển em bé cho đội ngũ bác sĩ gây mê hồi sức để cấp cứu. Riêng người mẹ, m.áu tràn ngập hoàn toàn ổ bụng, bị vỡ đáy tử cung. Các bác sĩ sản khoa lại hội ý chớp nhoáng lần 2 và quyết định cắt tử cung cấp cứu để cứu người mẹ. Hạnh phúc vỡ òa cho cả bác sĩ và gia đình sản phụ khi sau đó cả 2 mẹ con đều khỏe mạnh.

Còn bác sĩ Đinh Văn Sức, Trưởng khoa Sản Bệnh viện đại học y dược Shingmark thì nhớ như in kỷ niệm đỡ sinh cho một cô gái mới 13 t.uổi. “Cô gái 13 t.uổi nhưng thân hình phổng phao, sinh thường ra một em bé nặng 3,3kg nên ê-kíp đỡ đẻ rất yên tâm. Tuy nhiên, do còn quá trẻ, cơ địa chưa hoàn thiện nên 2 tiếng sau sinh, cô gái bị tụ m.áu ở thành â.m đ.ạo, là một trong những tai biến sản khoa nguy hiểm. Chúng tôi phải phẫu thuật thành â.m đ.ạo mới cứu được tính mạng cô gái” – bác sĩ Sức kể.

Không chỉ mổ, đỡ sinh cho những sản phụ có sức khỏe bình thường, các bác sĩ sản khoa còn phải đối mặt với nhiều hiểm nguy khi đỡ sinh cho sản phụ bị nhiễm HIV. Nếu chẳng may trong quá trình phẫu thuật bị kim tiêm đ.âm vào tay hay c.hảy m.áu, bị phơi nhiễm, cả ê-kíp trực đều phải uống thuốc ARV, AZT (loại thuốc kháng virus HIV) trong cả tháng trời.

* Những tình huống “dở khóc dở cười”

Không chỉ tại phòng mổ, đỡ sinh mới có những câu chuyện đặc biệt mà khi ngồi ở phòng khám, các bác sĩ sản khoa cũng bắt gặp không ít tình huống dở khóc, dở cười.

Đó là chuyện hai vợ chồng đã có 2 con gái, người vợ vào bệnh viện để sinh mổ lần thứ 3 nhưng khi nữ hộ sinh trao b.é g.ái sơ sinh cho anh chồng thì anh này nhất quyết không chịu nhận. Anh chồng cho rằng con anh ta phải là con trai vì trước đó bác sĩ siêu âm nói đ.ứa b.é đang nằm trong bụng mẹ là con trai. Bác sĩ sản khoa phải giải thích cặn kẽ, tận tình rằng đó là do bác sĩ siêu âm chẩn đoán sai và siêu âm chỉ có tính chất tham khảo chứ không phải đúng 100%, người cha mới chịu nhận con.

Với bác sĩ trẻ Nguyễn Lan Hương, Khoa Phụ sản Bệnh viện đa khoa Đồng Nai, có lẽ sẽ không thể nào quên câu chuyện buồn khi bị chồng của sản phụ đang chờ sanh h.ành h.ung vì một lý do không đâu hồi cuối tháng 6-2019. Theo đó, chồng sản phụ vào chờ vợ sinh trong tình trạng say rượu, khi nghe thấy tiếng loa phát thanh, anh này tỏ ra khó chịu. Thay vì chờ nhân viên kỹ thuật lên sửa chữa loa, anh này lại lao vào phòng, trút giận lên bác sĩ Hương bằng những cú đ.ấm. Bác sĩ Hương sau đó phải cấp cứu với chẩn đoán chấn thương hàm mặt, mắt, đau đầu…

Có thể nói, nghề nghiệp nào cũng phải đối mặt với những thăng trầm, nhưng với bác sĩ sản khoa, điều đó diễn ra hằng ngày. Do vậy, họ rất cần sự cảm thông, hợp tác của bệnh nhân, gia đình bệnh nhân để mọi việc được diễn ra thuận lợi và trọn vẹn hơn.

Hạnh Dung

Theo baodongnai

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *