Những ứng viên sáng giá cho giải Nobel Y học 2019

Các nghiên cứu về di truyền học được dự đoán chiến thắng giải năm nay. Miễn dịch học, ung thư, bệnh truyền nhiễm có ít cơ hội hơn.

Giải Nobel Y học đã được trao 216 lần từ năm 1901 đến 2018. Năm nay, giải sẽ được công bố ngày 7/10.

David Pendlebury đến từ Clarivate Analytics từng dự đoán chính xác hơn 50 công trình nghiên cứu đoạt giải Nobel sau khi phân tích đ.ánh giá từ các nhà nghiên cứu.

Năm nay, công trình nghiên cứu về đường truyền tín hiệu Wnt của nhà bác học Hà Lan Hans Clevers, Đại học Utrecht, được David dự đoán là một trong những nghiên cứu giành chiến thắng tại lễ trao giải.

John Kappler và Philippa Marrack từ Trung tâm Y tế Quốc gia Do Thái với phát hiện về dung nạp tế bào T, cơ chế giúp tuyến ức loại bỏ các tế bào T khi bị tấn công. Kết quả nghiên cứu có ý nghĩa quan trọng, mang đến cho giới y khoa những hiểu biết cơ bản và nâng cao về các bệnh tự miễn dịch như viêm khớp dạng thấp và lupus.

Giới phân tích cho rằng giải Nobel Y học năm 2018 đã vinh danh liệu pháp miễn dịch học trong điều trị ung thư, vì vậy rất có thể phải mất hơn một thập kỷ nữa những nghiên cứu về miễn dịch học mới được trao giải. Đây là tin buồn cho Jacques Miller, người khám phá ra chức năng của tuyến ức và chứng minh các tế bào miễn dịch bao gồm tế bào T và B vào những năm 1960.

“Rất nhiều công trình dựa trên kết quả nghiên cứu của Jacques đạt giải Nobel, nhưng chính ông ấy lại chưa được vinh danh lần nào”, Phillip Sharp, Viện Công nghệ Massachusetts (MIT), từng nhận giải Nobel Y học năm 1993, nói.

Nhà khoa học Jacques Miller. Ảnh: University of Melbourne

Các phát minh về phát triển cá thể – sự kết hợp mang tính cách mạng của kỹ thuật di truyền và khoa học thần kinh – có nhiều cơ hội đoạt giải hơn.

David Allis, Đại học Rockfeller và Michael Grunstein, Viện đại học California,Mỹ, khám phá cách kích hoạt và làm yên lặng gene trong những năm 1990, mở ra những nghiên cứu sau này về biểu sinh. Hai nhà khoa học đã nhận nhiều g.iải t.hưởng cho công trình này, trong đó có giải Lasker năm 2018 và Giải Gruber về Di truyền học năm 2016. Rất có thể họ sẽ được xướng tên trong giải Nobel Y học năm nay, đặc biệt kể từ năm 2006 chưa có phát minh nào về biểu hiện gene được trao giải.

Ngoài ra, khám phá về các RNA không mã hóa quy định biểu hiện gene của Joan Steitz, Đại học Yale, cũng có thể giúp ông trở thành chủ nhân giải Nobel Y học 2019. Joan cũng góp phần tìm ra quá trình bật, tắt gene.

Ernst Bamberg ở Viện Vật lý sinh học Max Planck, Karl Deisseroth tại Đại học Stanford và Gero Miesenbck thuộc Đại học Oxford, cũng là những cá nhân có phát hiện lớn lao trong lĩnh vực này.

David nhận định có rất nhiều phát minh về phát triển cá thể có cơ hội chiến thắng giải Nobel năm nay. Điều này gây khó khăn cho ban tổ chức g.iải t.hưởng.

Huy hiệu giải Nobel danh giá. Ảnh: Jakarta Post

Nhà sinh vật học Jason Sheltzer tại Phòng thí nghiệm Cold Spring Harbor là người luôn theo dõi tính định kỳ của các lĩnh vực đạt giải Nobel qua các năm. Ông đã dự đoán chính xác về giải Nobel Y học năm 2018, với công trình nghiên cứu về liệu pháp miễn dịch trong điều trị ung thư của hai nhà khoa học James P. Allison và Tasuku Honjo.

Jason cho biết cứ sau 10 hoặc 20 năm, các lĩnh vực như bệnh truyền nhiễm, miễn dịch và ung thư lại giành chiến thắng. Ông dự đoán ba lĩnh vực này sẽ không đạt giải năm 2019.

Lê Hằng

Theo STAT/VNE

Phát hiện gien Dlk1 giúp điều trị sâu răng

Bác sĩ Bing Hu ở Đại học Plymouth, Anh, khẳng định phát hiện gien có tên Dlk1 đã được xác nhận trong các mẫu lâm sàng và được áp dụng để đẩy nhanh quá trình lành vết thương răng, cung cấp một cái nhìn sâu sắc, hấp dẫn về cách hướng tế bào gốc vào việc tái tạo mô.

Gien Dlk1 có thể tăng cường kích hoạt tế bào gốc và tái tạo mô răng – Ảnh: EPA

Theo Nature ommunications, một công trình nghiên cứu mới của các nhà khoa học Anh đã phát hiện một gien có tên Dlk1 điều chỉnh kích hoạt tế bào gốc và tăng tốc tái tạo mô răng. Việc phát hiện cơ chế này sẽ giúp giải quyết các vấn đề như chấn thương răng và sâu răng.

Vai trò chính trong sự phát triển và tái tạo các mô thuộc về các tế bào gốc. Tế bào gốc trưởng thành (adult stem cells/ somatic stem cells) với 3 nhóm chính: tạo các tế bào m.áu, tạo nguồn cho các tế bào xương, sụn và mô mỡ, thay thế các tế bào c.hết trong các mô và cơ quan.

Thông thường, các tế bào gốc nằm trong một hốc – trong một môi trường vi mô chuyên biệt. Ở đó, chúng nhận được tín hiệu từ môi trường và các quần thể tế bào lân cận. Chẳng hạn, trong ruột, tế bào Paneth điều chỉnh số phận của tế bào gốc biểu mô ruột…

Nhóm nghiên cứu của bác sĩ Bing Hu ở Đại học Plymouth, Anh, đã phát hiện ra một quần thể tế bào gốc trung mô (mesenchymal stem cells) mới. Các tế bào này được phân lập từ một mô hình răng cửa không ngừng phát triển của chuột. Các nhà khoa học đã chỉ ra rằng các tế bào đó góp phần hình thành ngà răng – mô cứng tạo nên phần chính của răng.

Nhóm nghiên cứu đã xác định được khi các tế bào gốc trung mô này được kích hoạt, chúng sẽ gửi tín hiệu trở lại các tế bào mẹ. Bằng cách đó, chúng điều tiết số lượng tế bào gốc được kích hoạt. Các thử nghiệm về mô hình chữa lành tổn thương răng đã chỉ ra rằng một gien có tên Dlk1 có liên quan. Nó có thể tăng cường kích hoạt tế bào gốc và tái tạo mô răng.

Vũ Trung Hương

Theo motthegioi

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *